TÍNH HAY QUÊN
Có anh chàng tính hay quên, chẳng làm ăn gì được cả. Vợ buồn bực lắm mới bảo:
- Bây giờ không nhẽ lại cứ ngồi đó mà ăn không mãi, phải đi tìm nghề nghiệp gì, không thì lên rừng đốn củi về đun cũng đỡ mất tiền mua, chứ ai lại ở dưng thế?
Anh ta nghe lời vợ, vác do vào rừng kiếm củi. Lúc đi vợ dặn:
- Tính hay quên như thế thì phải cho cẩn thận! Có con dao đấy, đừng để mất đi!
Giữa dường, anh ta mót đại tiện, xuống ruộng cắm dao bên cạnh rồi ngồi ỉa, nhưng cái nón sau lưng quên không bỏ ra, nên ỉa vào cả nón. ỉa xong đứng dậy, trông thấy dao, nhưng lại không nhớ đó là dao của mình.
Tưởng ai bỏ quên, mừng quá reo lên:
- A! A! A! Bố đứa nào bỏ quên con dao, ông bắt dược.
Nhảy nhót thề nào đụng phải cái nón đeo sau lưng, ngoảnh lại nhìn, thấy nón đầy những phân.
Anh ta giận quá chửi váng lên:
- Tiên nhân cha đứa nào ỉa cả vào nón ông nhé!
SĨ DIỆN
Một anh đồ kiết đi tìm nơi dạy học. Ðường xa, người mệt, còn trong túi vài đồng, thầy vào quán ăn vài củ khoai cho đỡ đói. Thầy vừa ăn vừa uống nước ra vẻ ung dung lắm. ¡n hết củ thứ nhất, rồi củ thứ hai, thầy muốn chén củ nữa nhưng lại sợ hết mất tiền. Cái miệng vẫn thòm thèm. Nhân lúc cô hàng vào bếp, thầy vội vơ nắm khoai vắt lại bỏ vào mồm. Không ngờ, cô
hàng quay ra, nhìn thấy. Thầy cố ra vẻ thản nhiên bảo:
- Ta ăn thêm vắt xôi đậu.
Cô hàng thừa hiểu, nhưng tảng lờ như không biết gì, bảo thầy:
- Vậy xin thầy giả tiền cả vắt xôi đậu.
Thầy bấm bụng đưa nốt đồng cuối cùng.
(Sr nha định nói thằng Nam tại nóa vjk bài "có 1 ko 2" ấn nhầm vào bài mới-> vik nhầm lun truyện cườu vào chỗ game kaka)
Có anh chàng tính hay quên, chẳng làm ăn gì được cả. Vợ buồn bực lắm mới bảo:
- Bây giờ không nhẽ lại cứ ngồi đó mà ăn không mãi, phải đi tìm nghề nghiệp gì, không thì lên rừng đốn củi về đun cũng đỡ mất tiền mua, chứ ai lại ở dưng thế?
Anh ta nghe lời vợ, vác do vào rừng kiếm củi. Lúc đi vợ dặn:
- Tính hay quên như thế thì phải cho cẩn thận! Có con dao đấy, đừng để mất đi!
Giữa dường, anh ta mót đại tiện, xuống ruộng cắm dao bên cạnh rồi ngồi ỉa, nhưng cái nón sau lưng quên không bỏ ra, nên ỉa vào cả nón. ỉa xong đứng dậy, trông thấy dao, nhưng lại không nhớ đó là dao của mình.
Tưởng ai bỏ quên, mừng quá reo lên:
- A! A! A! Bố đứa nào bỏ quên con dao, ông bắt dược.
Nhảy nhót thề nào đụng phải cái nón đeo sau lưng, ngoảnh lại nhìn, thấy nón đầy những phân.
Anh ta giận quá chửi váng lên:
- Tiên nhân cha đứa nào ỉa cả vào nón ông nhé!
SĨ DIỆN
Một anh đồ kiết đi tìm nơi dạy học. Ðường xa, người mệt, còn trong túi vài đồng, thầy vào quán ăn vài củ khoai cho đỡ đói. Thầy vừa ăn vừa uống nước ra vẻ ung dung lắm. ¡n hết củ thứ nhất, rồi củ thứ hai, thầy muốn chén củ nữa nhưng lại sợ hết mất tiền. Cái miệng vẫn thòm thèm. Nhân lúc cô hàng vào bếp, thầy vội vơ nắm khoai vắt lại bỏ vào mồm. Không ngờ, cô
hàng quay ra, nhìn thấy. Thầy cố ra vẻ thản nhiên bảo:
- Ta ăn thêm vắt xôi đậu.
Cô hàng thừa hiểu, nhưng tảng lờ như không biết gì, bảo thầy:
- Vậy xin thầy giả tiền cả vắt xôi đậu.
Thầy bấm bụng đưa nốt đồng cuối cùng.
(Sr nha định nói thằng Nam tại nóa vjk bài "có 1 ko 2" ấn nhầm vào bài mới-> vik nhầm lun truyện cườu vào chỗ game kaka)
Được sửa bởi candy_bây bi ngày Thu Apr 21, 2011 5:51 pm; sửa lần 4.